''Đời tức là văn,văn tức là đời''
" Sáng tác thơ là một việc do cá nhân thi sĩ làm , một thứ sản xuất đặc biệt và cá thể .Anh phải đi sâu vào tâm hồn cá biệt của anh để nói cái to tát của xã hội,cái tốt đep của chế độ,để tránh cái khô khan, nhạt nhẽo,anh phải có cá tính ,anh phải trau dồi cái đôc đáo má chùng đòi hỏi.Nhưng đồng thời ,anh phải đấu tranh để cái việc sáng tạo ấy không trở thành anh hùng chủ nghĩa"_
Xuân Diệu.
-"Ở đâu có lao động thì ở đó có sáng tạo ra ngôn ngữ.Nhà văn không chỉ học tập ngôn ngữ của nhân dân mà còn là người phát triển ra ngôn ngữ sáng tạo,không nên ăn bám vào người khác.Giàu ngôn ngữ thì văn sẽ hay...Cũng cùng1 vốn ngôn ngữ ấy nhưng sử dụng có sáng tạo thì văn sẽ có bề thế và kích thước.Có vốn mà không biết sử dụng chỉ như nhà giàu giữ của.Dùng chữ như đánh cờ tướng,chữ nào để chỗ nào phải đúng vị trí của nó.Văn phải linh hoạt.Văn không linh hoạt gọi là văn cứng đơ thấp khớp"
(Nguyễn Tuân)
Đối với tôi văn chương không phải là một cách đem đến cho người đọc sự thoát li hay sự quên;trái lại văn chương là một thứ khí giới thanh cao và đắc lực mà chúng ta có thể có,để vừa tố cáo và thay đổi một cái thế giới giả dối và tàn ác,vừa làm cho lòng người được thêm trong sạch và phong phú hơn".
"Thiên chúc của nhà văn cũng như những chức vụ cao quý khác là phải nâng đỡ những cái tốt để trong đời có nhiều công bằng,thương yêu hơn"
:"Công việc của nhà văn là phát hiện ra cái đẹp ở chỗ không ai ngờ tới,tìm cái đẹp kín đáo và che lấp của sự vật,để cho người đọc 1 bài học trông nhìn và thưởng thức"
Thạch Lam
"Chao ôi! Nghệ thuật không là ánh trăng lừa dối, không nên là ánh trăng lừa dối! Nghệ thuật có thể chỉ là tiếng đau khổ kia, thoát ra từ những kiếp người lầm than"Nam Cao – Trăng sáng )
"Văn chương không cần đến những người thợ khéo tay, làm theo một vài kiểu mẫu đưa cho . Văn chương chỉ dung nạp những người biết đào sâu, biết tìm tòi, khơi những nguồn chưa ai khơi, và sáng tạo những gì chưa có"
'' Một tác phẩm thật giá trị,phải vượt lên bên trên tất cả bờ cõi và giới hạn,phải là một tác phẩm chung cho cả loài người .Nó phải chứa đựng một cái gì lớn lao, mạnh mẽ,vừa đau đớn lại vừa phấn khởi.Nó ca tụng lòng thương,tình bác ái,sự công bình...Nó làm cho người gần người hơn.''
''Sự cẩu thả trong bất cứ nghề gì cũng là một sự bât lương rồi.Nhưng sự cẩu thả trong văn chương thì thật là đê tiện.''
nam cao
"thơ chỉ bật ra trong tim ta khi cuộc sống đã tràn đầy"
-Thơ ca là cuộc đời...Người nghệ sĩ phải tìm đến cuộc đời hút lấy những chất mật tinh túy nhất, ngọt ngào nhất để tạo nên những vần thơ có giá trị
"Văn học thực chất là cuộc đời. Văn học sẽ không là gì cả nếu không vì cuộc đời mà có. Cuộc đời là nơi xuất phát và cũng là nơi đi tới của văn học"
Tố Hữu
''Làm thơ là sự phi thường.Thi sĩ không phải là người.Nó là mơ,là người say, người điên. Nó là tiên,là ma,là quỷ ,là tinh, layeeu.Nó thoát hiện tại. Nó xối trộn dĩ vãng.Nó ôm trùm tương lai.Người ta không thể hiểu được nó vì nó nói cái vô nghĩa, tuy rằng những cái vô nghĩa hợp lí. Nhưng thươhgf nó không nói. Nó gào ,nó thét, nó khóc,nó cười. Cái gì nó cũng tột cùng.Nó gào vỡ dọ, nó thét đứt đầu, nó khóc trào ramaus mắt, nó cười tràn cả tủy là tủy''_Chế Lan Viên
''Hãy nhặt những chữ ở đời đẻ viết nên trang"_ Chế Lan Viên
_ Nếu ví tác phẩm văn học là một hạt ngọc"tròn trạnh ánh ngời"thì cái tạo nên cho nó chính là hạt cát- hiện thưc cuộc sống và "nước mắt hạch trai"-công phu của người nghệ sĩ.
+Thơ là sự phản chiếu hiện thực đời sống con người qua lăng kính cảm xúc chủ quan cua người nghệ sĩ với sự linh cảm diệu kì.
"Bài thơ anh anh làm một nửa mà thôi
Còn một nửa cho mùa thu làm lấy
Cái xào xạc hồn anh chính là xào xạc lá
Nó không là anh nhưng nó là mùa"
Chế Lan Viên